cho tôi vào những ngày nghỉ, sao hôm nay bỗng dưng lại bất thường thế nhỉ… tôi nghĩ. – Alo! Nguyệt Ánh à. – Vâng em đây. Anh có rỗi đến nhà em nhờ chút. – Ừ, anh rồi, anh sẽ đến ngay. Tôi trả tiền cà phê, lên xe phóng thẳng đến Linh Đàm, trong đầu suy nghĩ không biết có chuyện gì mà nàng call cho mình vào lúc này. Khoảng mươi phút sau thì tới nhà nàng, ngôi biệt thự nằm ở nơi tĩnh lặng và thơ mộng biết bao, tôi nghĩ. Vậy và bấm chuông. Nàng.